Mở toang cửa sổ ... những giọt mưa thu hắt vào lạnh toát....
Ta ước gì mình là trẻ con...Ta ước thế là để mình chẳng có những suy nghĩ mỏi mệt.... chẳng phải vướng lòng vì những vết thương còn chưa lành lặn... ước thế để nỗi đau chẳng hằn lên từng thớ thịt những ngày trở gió như chiều nay... ước thế để ta khóc, ....khóc thật to mà chẳng sợ những ánh mắt soi mói " con này thất tình à?... nó bị sao thế... " vì ta nhớ hồi nhỏ ta cũng òa khóc mà chẳng vì lý do gì....
Ta ước thế để khi ta nói "không sao đâu" ... bờ môi ta sẽ chẳng lem nhem vị đắng. Ước thế để khi ta thấy mệt mỏi có thể ngồi bệt xuống mà khóc ... chứ không phải cố gắng ngẩng đầu lên vì sợ đánh mất 1 giọt nước từ khóe mắt... Ước thế để trái tim ta chẳng phải chết cóng ... khi 1 ai đó bước ra khỏi cuộc đời ta
Ta ước thế để....để ta chẳng cảm thấy mình nhỏ bé, chẳng cảm thấy mình bất lực, chông chênh dưới cơn mưa chiều nay...
Ước thế ...... Ước thế thôi.....
Mong một phép màu nào đó, hay điều kỳ diệu của cuộc sống này sẽ biến điều ước của bạn thành hiện thực...Mà không, điều đó không xảy ra được, chỉ ước cho nỗi buồn biến mất, như trẻ con k biết buồn thôi, được không?
Trả lờiXóaHix... Sao bi giờ mềnh mới vào đây nhỉ? Chừ um nhỏ một cái có muộn lắm không nhỏ ơi?
Trả lờiXóa